Skip to main content
(0) item
Anh Chị Trần Mai Loan & Nguyễn Vũ Đạt – Greenville, North Colorina
   “BÂY GIỜ TÔI ĐÃ TIN CÓ PHÉP LẠ”

                 Anh Chị Trần Mai Loan & Nguyễn Vũ Đạt – Hình TBDF

Chị Trần Mai Loan: Mùa hè năm 2016, lúc tôi đang đi làm thì tự nhiên đau bụng lắm, nên vào gặp bác sĩ ở bệnh viện nhỏ. Ở đây tôi được chuyển sang bệnh viện lớn. Sau khi làm X-Ray, một nhóm bác sĩ họp lại và nói rằng tôi cần phải được mổ gấp. Lý do là ruột của tôi bị thủng một lỗ rất lớn. Họ còn nói may mắn là tôi vô kịp hôm nay chứ để đến ngày mai thì chưa biết chuyện gi sẽ xảy ra. Sau khi bác sĩ cho tôi biết mọi chuyện tôi đã gọi cho chị tôi ở Texas. Tôi khóc với chị và thông tin như vậy. Chị an ủi tôi, nói:”Em yên tâm, cứ nằm đó đi, rồi mọi chuyện sẽ qua mà thôi.”
Ba tiếng sau, trước khi chuẩn bị đưa tôi lên bàn mổ, bệnh viện lại cho nhân viên y tế đưa tôi đi làm X-Ray lần nữa. Khi có kết quả, họ gặp tôi thông báo: Thật là kỳ lại, cái lỗ thủng trong ruột của cô lúc nãy lớn lắm, mà bây giờ chúng tôi thấy nó còn nhỏ xíu. Vì thế chúng tôi sẽ chờ thêm 2 tiếng nữa thì đưa cô đi kiểm tra ruột bằng nước. Lạ thật. Kết quả kiểm tra ruột của tôi sau đó hoàn toàn không thấy một vết rò rỉ nào hết. Tôi thật sự mừng rỡ. Nhưng bác sĩ vẫn cho tôi nằm lại ở bệnh viện để họ tiếp tục theo dõi. Trong thời gian đó, tôi gọi lại cho chị của tôi. Chị nói:”Ngay lúc em gọi cho chị, chị đã cầu nguyện với Cha Trương Bửu Diệp, và chị cảm nhận rằng Cha sẽ cứu em.” Xin nói thêm, chị tôi biết Cha Trương Bửu Diệp, đã từng về Việt Nam thỉnh một tấm hình của Cha về thờ. Chị rất tin và cầu nguyện với Cha nhiều lắm.
 
Anh Nguyễn Vũ Đạt: Khi bác sĩ kiểm tra cho Mai Loan, thấy lỗ thủng cứ nhỏ lại, cho đến lần kiểm tra cuối cùng thì không thấy một vết gì gọi là lủng ruột. Chúng tôi vui mừng lắm, còn bác sĩ thì ngạc nhiên, vì họ không giải thích được vì sao có sự thay đổi hoàn toàn như vậy. Toàn bộ ê kíp chuẩn bị mổ cho cô ấy gồm bác sĩ, y tá phụ mổ đến những kỹ thuật viên làm xét nghiệm cho Mai Loan đều cho rằng đây chỉ có thể là một phép lạ mà thôi. Tuy vậy tôi vẫn lo lắng, vì chuyện xảy ra với cô ấy thật là hy hữu, và cũng có thể xảy ra chuyện gì khác mà mình không biết được. Vì thế, tôi đã đưa cô ấy đi kiểm tra thường xuyên, nhưng sức khỏe cô ấy vẫn bình thường.
 
Chị Trần Mai Loan: Tôi cũng muốn kể thêm về một điều lạ nữa, là trong lúc nằm dưỡng ở bệnh viện, có một người phụ nữ vào hỏi thăm tôi, khuyên tôi một số điều liên quan đến bệnh phụ nữ mà tôi cũng đang mắc phải, rồi chào và đi ra. Người phụ nữ ấy mặc áo trắng, mang giầy trắng, nhưng để tóc xõa. Khi người ấy ra khỏi phòng, tôi chợt nhận ra là ở bệnh viện này bác sĩ, y tá đều không mặc áo trắng, và thời điểm có người vào hỏi thăm tôi thì không phải là giờ đi thăm bệnh.
 
Anh Nguyễn Vũ Đạt: Lúc Mai Loan nói là có người đến thăm là lúc tôi cũng có mặt ở đó, nhưng tôi hoàn toàn không thấy ai hết. Cẩn thận hơn, tôi ra hỏi phòng trực xem vào thời điểm ấy có ai vào phòng thăm Mai Loan không, thì họ trả lời rằng không hề có ai cả.
 
Chị Trần Mai Loan: Sau này khi đã hoàn toàn bình phục, tôi có hỏi lại chị tôi đã khấn thế nào với Cha Diệp, chị trả lời:” Những lúc cầu nguyện với Cha, chị thường nhìn vào tấm hình của Cha, và nếu gương mặt của Cha ửng hồng lên, có nghĩa là Cha nhận lời cầu xin của chị, và y như rằng ước nguyện ấy của chị trở thành hiện thực. Cũng giống như khi em gọi cho chị, chị đã van nài Cha khẩn thiết rằng xin Cha hãy cứu em con, thì gương mặt của Cha lúc đó cũng ửng hồng. Chị tin Cha cứu em nên lúc đó chị mới nói em hãy yên tâm đó.”
 
Anh Nguyễn Vũ Đạt: Tôi cũng có đức tin, nhưng tôi chỉ tin vào những gì có chứng cứ khoa học mà thôi. Chuyện xảy ra với Mai Loan quá hy hữu, tôi không tin rằng một lỗ thủng như thế mà lại biến mất không một dấu vết, nên đã yêu cầu kiểm tra lại nhiều lần. Cho đến bác sĩ nói họ không giải thích được và giữ lại toàn bộ hồ sơ bệnh án của Mai Loan để nghiên cứu, thì tôi mới tin là có phép lạ.